lắm nên tôi gãi nhẹ nhẹ quanh cái mép thì nước nhờn rỉ rỉ ra. Tôi nút lưỡi như vậy nhưng chị Chi thích lắm nên vẫn ư ư trong cổ họng từng tiếng. Nút lưỡi chán chê thì chị Chi nói: – Gãi vào mép như thế chị buồn! Tôi cười khì khì bảo: – Sao buồn mà còn rên ư ử thế? – Buồn buồn nhưng mà sướng! – Vậy hả? Thế có được người yêu cũ gãi thế không? – Dĩ nhiên là có rồi. Chị với mấy anh ấy làm còn nhiều trò hơn đấy, chú.