Mẹ Khánh: Hay thôi con ơi. Tha cho Thịnh nhé.
Khánh: Bà bị sao vậy.
Nói xong Khánh đẩy mẹ mình khỏi phòng và khóa trái cửa. Nhìn thấy hy vọng cuối cùng của mình dập tắt. Thịnh ngậm ngùi.