liệt. Cô chủ động rời môi tôi sau khi cuồng nhiệt đáp trả, má cô đỏ rực, ánh mắt long lanh, nét hạnh phúc tràn đầy trên mặt. – Đi ăn cơm đã anh. Cô xô nhẹ tôi, đứng thẳng người, rồi cầm tay tôi kéo đến bàn ăn. – Em xuống cửa hàng tiện lợi, nhưng không có nhiều đồ, chỉ có thể này thôi. Ăn xong mình đi siêu thị mua đồ. Cô xới cơm cho tôi và nói. Tôi ăn rất ngon miệng, lâu lắm rồi tôi mới có lại cảm giác hưởng thụ niềm vui ăn.