Yêu không chịu được. Mà bỏ mợ rồi, mấy thằng cờ hó đó ở đây, bé Trang ra dễ xảy ra chuyện lắm… Nhưng trước hết làm sao né mấy con cờ hó này đã. Suy nghĩ… tui chạy lại chỗ bà chủ sân hỏi mua 1 nùi băng keo cá nhân. Xong tui gỡ ra, dán đầy mặt, rồi đi vô sân. May quá mấy con cờ hó đó không để ý, chắc tụi nó không nhận ra. Tài hoá trang quá đẳng cấp! Mấy thằng bạn hỏi mặt mày bị gì vậy thì tui nói tại nặn mụn chảy máu. Tụi nó không tha, vẫn ngoan cố tiếp tục: Hỏi:
– Sao băng dữ vậy?
– Trứng cá, chảy máu.
– Làm gì băng dữ vậy vậy?
– Trứng cá…
– Làm sao mày băng nhiều dữ vậy?
– Mả mẹ chúng bây, hỏi chi lắm rứa !!!!! – Tui nguỵ trang luôn giọng nói.
Mấy con cờ hó đó lại hỏi giọng mày nay bị sao vậy? Im luôn cho nó lành…
Đưa mắt ngó qua bên cánh phải, thằng Quý cũng lấy cái khẩu trang bịt vô. Tội nó, bị mấy thằng kia chửi trời nắng quá nên nó tới cơn mà đâu biết 2 đứa tụi tui đang làm khỉ gì…
– Ok, đá thôi tụi bây! – Thằng Kì Lờ dõng dạc.