được gặp em chứ đừng nói đến chiếm được em thì ngày đó đến. Đúng vậy, trên chuyến xe định mệnh ấy. Đó là một buổi sáng giữa tuần nắng đẹp hè 2012, mình về quê ăn cưới bạn, chiều đi luôn. Lên xe, đang tia có em/chị/cô nào ngon không để ngồi cạnh thì đứng hình: Em xinh đẹp ngồi đó, một mình cạnh cửa sổ, đang chăm chú vào điện thoại. Lập tức đến ngồi cạnh em, một lúc sau em mới để ý thấy mình và cực kỳ ngạc nhiên, không thốt nên lời, mình cười quay sang em: “Giờ thì em hết trốn khỏi anh rồi nhé!”.