Trà: Tổ sư con chó. Mày vẫn kịp lưu cơ à? – Linh: Phải lưu vào máy ngay chứ. Clip hay thế mà không lưu thì phí công diễn viên đóng. – Trà: Con chó! Mày cứ nhớ mặt tao đấy. – Linh: Công nhận mày giỏi thật đấy. Thế nào mà mày gạ được cả phi công trẻ măng vẫn còn đi học vậy đó? – Trà: Đang đi học nhưng em nó có bằng lái rồi, hì hì. – Linh: Ờ tao biết mày Huấn luyện giỏi rồi. Nhìn thằng bé móc cua chuyên nghiệp thế cơ mà. – Trà: Thôi mày đừng trêu tao nữa được không? Đang buồn thối ruột ra đây này. Thằng Tuấn cũng tội, cũng không dám đến trường mấy hôm nay rồi. – Linh: Ờ. Lúc sướng ai sướng cho. – Trà: Sướng cái cứt. Đang nẫu hết mề mà mày còn trêu được. – Linh: Thế chẳng nhẽ ngồi khóc cùng mày cho nẫu thêm ư? Mà mày kể cho tao nghe đầu đuôi câu chuyện được không? Mày với thằng Tuấn dính với nhau khi nào vậy? Lâu chưa? – Trà: Thôi tao không kể đâu. Hay ho gì mà kể. Rồi chuyện lại bay xa cả trường đều biết thì chắc tao lên miền núi dạy học mất. – Linh: Mày điên à! Mày nghĩ tao là đứa bép xép đưa chuyện hay sao? Bạn bè tâm sự thì phải giữ kín cho nhau chứ. – Trà: Ý tao không nghĩ mày như vậy. Nhưng tao ngại kể ra lắm.