Nhiều khi tôi đùa em là một tài năng ẩn dưới bèo mới được… khai quật!
Tôi và em đã mất mấy ngày cãi cọ nhau về chuyện nên đánh gấp thếp vào thị trường hay nên rút ra vì kế hoạch ban đầu đã vượt định mức, bản chất tôi thích phiêu lưu mà thị trường vẫn đang trong tốc độ tăng trưởng nhảy vọt lên muốn đổ tất vào đánh úp tay. Em dữ tợn như con… hổ cái kiên quyết bảo vệ kế hoạch ban đầu là đạt được lãi định mức thì dứt khoát rút vốn đổ sang thị trường bất động sản giờ này đang bị đóng băng nên thời điểm đầu tư không có gì thích hợp hơn lúc này. Trước sự “dữ tợn” của em tôi đành chịu thua, rút 2, 5 tỷ đầu tư sang bất động sản, Rút 600 triệu sang đầu từ mở 2 quán cafe (tất nhiên có bán cả… kem), phần còn lại em để cho tôi lướt tiếp.
Lý thuyết của em là cái gì nhìn thấy sờ thấy thì mới yên tâm, chứ mấy cái tờ giấy ghi nhận vốn ảo nó chết khi nào không hay. Lý thuyết của em hoàn toàn đúng, 3 tháng sau thị trường chứng khoán sụp đánh ầm, nhà nhà ngồi khóc, người người đứng đường. Gần 1 tỷ để lại quay vòng trước khi thị trường die nó đẻ ra được hơn 2 tỷ giờ cũng thành bong bóng xà phòng bán tháo may gỡ được chừng 3 trăm, tôi ngẩn ngơ tới mấy hôm, 1 thằng nứt mắt ranh như tôi giờ tự dưng mất toi hơn 2 tỷ còn gì đau bằng, nếu không có em bên cạnh an ủi tôi chắc tôi lăn ra ốm mất! Thôi, quay về với cái gì mình có trong tay thôi “ta” ơi…